Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

NỊNH ĐẦM

Nói thật với các bác,
Về khoản nịnh đàn bà,
Tôi ý thức rất sớm,
Và thuộc hàng chuyên gia.

Nịnh đầm không khó lắm,
Lại chẳng tốn đồng nào.
Mà lợi thì rất lớn.
Để tôi nói vì sao.

Năm tôi bốn mươi tuổi,
Tôi tán Mụ Vợ tôi.
Nàng xinh, nên cao giá,
Lại còn trẻ, và rồi

Một hôm Nàng thỏ thẻ,
Chưa cho tôi cầm tay:
“Vì sao anh, tài giỏi,
Độc thân lâu thế này?”

“Nhiều cô yêu anh lắm.”
Tôi đáp, mặt rất nghiêm.
“Nhưng anh không để ý,
Vì biết sẽ gặp em!”

Một câu nịnh đẳng cấp.
Chính nhờ câu nịnh này
Mà Nàng đổi thái độ,
Lập tức cho cầm tay.

Một tháng sau cho cưới.
Chín tháng nữa, có con.
Nhờ một câu nịnh khéo,
Đáng đưa vào châm ngôn.

Vợ chồng sống hạnh phúc.
Nay tôi U bảy mươi,
Có lời khuyên quan trọng
Muốn để lại cho đời:

Phụ nữ họ thích nịnh,
Thì nịnh họ, tiếc gì.
Nịnh đầm là văn hóa.
Văn hóa đẹp, tin đi.

Còn tôi, là tác giả
Câu nịnh nổi tiếng trên,
Cho các bác sử dụng
Mà không cần bản quyền.

- Thái Bá Tân - 

0 comments:

Đăng nhận xét