Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

Ngày về...

Hôm nay vào FaceBook của một bậc tiền bối, thấy mấy câu trích, chợt nhớ đây là một bài thơ hay mà lâu không đọc. Hôm nay lưu lại vào đây để thỉnh thoảng ngâm ngợi. Thú thật, hồi đó các vị hảo hán tiền bối có những câu thật hào sảng... Những cái tên như Quang Dũng, Chính Hữu... là những cái tên đáng khâm phục của nền thơ cách mạng.

NGÀY VỀ

Có đoàn người lên đóng trên rừng sâu
Đêm nay mơ thấy trở về Hà Nội
Bao giờ trở lại ?
Phố phường xưa gạch ngói ngang đường
Ôi hôm nay họ nhớ mái nhà hoang
Bức tường điêu tàn ngày xưa trấn ngự
Nhớ đêm ra đi, đất trời bốc lửa
Cả kinh thành nghi ngút cháy sau lưng
Những chàng trai chưa trắng nợ anh hùng
Hồn mười phương phất phơ cờ đỏ thắm
Rách tả tơi rồi đôi giày vạn dặm
Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa
Mái đầu xanh thề mãi đến khi già
Phơi nắng gió. Và hoa ngàn cỏ dại
Nghe tiếng gọi của những người Hà Nội
Trở về, trở về, chiếm lại quê hương
Nguy nga sao cái buổi lên đường
Súng chuốt gươm lan, mắt ngời sáng quắc
A ha! nhà xiêu mái sập
Xác oan cừu ngập lối chân đi
Gạch ngói xưa mừng đón gót lưu ly
Bước căm giận xéo quân thù lớp lớp
Mịt mù khói ngợp
Cờ máu huy hoàng
Phất nắng
Ôi bài chiến thắng reo vang.

Chính Hữu - 1947.

0 comments:

Đăng nhận xét