Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

CHUYỆN VỢ CHỒNG... CHẲNG BAO GIỜ HẾT!


Hôn nhân mới chỉ là điểm khởi đầu một tiến trình để phát triển tình yêu. Theo thời gian, những lo toan, bận bịu, thậm chí cả xung đột đã làm vơi cạn tình yêu của nhiều cặp vợ chồng; hình như họ đã quên đi nhiều thứ, những cử chỉ âu yếm, vuốt ve trở nên thưa thớt, có khi còn quên cả ngắm nhìn nhau... và đến một ngày nào đó, những ngày hạnh phúc chỉ còn là kỷ niệm.

Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013

Cơn bão trên Thiên An Môn

1989: Thảm sát Thiên An Môn
Trong những năm 1980, Trung Quốc giàu có hơn và tự do hơn trước đó. Nhưng cái giá phải trả rất cao: tham nhũng, lạm phát, bất công. Vì thế mà trong mùa Xuân 1989, một lần tụ tập tự phát của sinh viên trên Quảng trường Thiên An  Môn đã trở thành cuộc biểu tình lớn nhất mọi thời đại. Nhiều tuần liền, những người biểu tình thống trị đường phố của Bắc Kinh – cho tới khi những người thừa kế già nua của Mao gọi quân đội đến.
Trong tháng 4, vài trăm sinh viên tụ tập lại trên Thiên An Môn
để tưởng niệm một quan chức được họ yêu mến.
Rồi những tiếng kêu gọi yêu cầu dân chủ đầu tiên bắt đầu
vang lên. Giữa tháng 5 đã có hàng triệu người biểu tình.
Ảnh: GEO Epoche.
Trong năm 1989 đánh dấu kỷ nguyên mới, trong năm mà nhiều quốc gia đã ra đời từ vùng Baltic cho tới Trung Á, hàng triệu người Trung Quốc cũng yêu cầu tự do. Họ tụ họp lại, được dẫn đầu bởi sinh viên, thành cuộc biểu tình nhiều quyền lực nhất của mọi thời đại, chiếm Quảng trường Thiên An Môn. Cho tới khi cuộc phản đối của họ chấm dứt trong một đêm của sự khủng bố.

Trong những giờ khắc của đêm 3 rạng sáng ngày 4 tháng 6 năm 1989, giới lãnh đạo quanh Đặng Tiểu Bình ra lệnh cho quân đội thực hiện một chiến dịch mà dưới cái tên “Vụ thảm sát trên Quảng trường Thiên An Môn” đã trở thành một dấu biểu hiện cho chính họ.

Nhưng dù sự kiện này có ảnh hưởng sâu rộng đến như thế, người ta biết rất ít về nó. Những người biểu tình muốn chính xác là những điều gì, đã làm những việc gì? Ai dẫn đầu hàng trăm ngàn người đó? Tại sao giới lãnh đạo nhà nước lại bỏ mặc thủ đô cho những người đó trong nhiều tuần liền? Nhưng rồi tại sao họ lại dùng vũ lực?

Và những gì đã thật sự xảy ra trong cái đêm tháng 6 đó?

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Thư nước Mỹ...

I.  Washington D.C Tết Quý Tỵ. Anh chị thân mến!

Bên này hóa ra Tết nhất mọi người đi chơi còn nhiều hơn ở nhà nên mãi mới ngồi được vào bàn viết như đã hứa với anh chị từ trước Tết.

Múa lân tại Trung tâm Eden ngày mùng 1 Tết Quý Tỵ.
Tôi dường như vẫn ngửi thấy mùi Tết đâu đó quyện vào quần áo sau hơn một tuần đi chơi Tết trên đất Mỹ. Mùi của bánh chưng với giò chả không thấy. Mùi của pháo nổ thì nhiều.

Người châu Á quả là chưa bao giờ từ bỏ sở thích đốt pháo, thật nhiều pháo, và dường như còn lấy tiếng pháo thay tiếng nói. Người Việt ở D.C đốt pháo mù trời trưa mùng 1 ở Trung tâm thương mại Eden. Chỉ vài tiếng sau, cách đó chừng ba mươi phút chạy xe, người Trung Quốc đốt những quả pháo khổng lồ ngay trên phố có cái cổng chào mang tính biểu tượng của phố Tàu (China Town), cách nhà Quốc hội Mỹ non cây số.